Điều khiển nhân vật của Mass Effect 1, dù là với tiêu chuẩn của năm 2007, đã tương đối cồng kềnh, và việc gắn các cơ chế bắn súng góc nhìn người thứ ba nhanh, chính xác và đầy sức nặng như kiểu Gears of War với hệ thống chỉ số gần với các game nhập vai phương Tây cổ điển đã tạo ra một cơ chế chiến đấu… kỳ cục, khó tiếp cận và chưa bao giờ khiến cho vòng lặp chơi của Mass Effect 1 năm nào thực sự thú vị. Ở bản gốc, người chơi có thể sẽ phải “mắc kẹt” với những khẩu súng ngắn suốt game nếu không nâng điểm kĩ năng phù hợp với vũ khí mà họ muốn dùng, và người chơi có thể sẽ phải tập trung vào một loại vũ khí duy nhất trong suốt game.
Mà khi đã nâng đủ điểm rồi, vũ khí vẫn có cảm giác rất thiếu nhất quán khi sát thương có cảm giác rất ngẫu nhiên, cũng như độ chính xác của súng… loạn xì ngầu! Với bản làm lại, Mass Effect: Legendary Edition, người viết cảm giác dường như đang chơi một game hoàn toàn khác! BioWare đã “giúp” Chỉ huy Shepard của chúng ta thoát khỏi những hạn chế của tư tưởng thiết kế game lỗi thời năm 2007, và khiến cho việc điều khiển gã dễ chịu hơn bao giờ hết, cũng như cách BioWare “tinh nghịch” giữ lại một số sự cồng kềnh nhất định để người chơi nhớ về phiên bản 2007, như việc chiếc tăng Mako dù có được điều khiển ra sao, nó vẫn sẽ… lăn quay theo cách hài hước nhất có thể, nhưng nay với sự hài hước vui vẻ hơn là khó chịu căng thẳng như bản cũ!
Với bản làm lại, Mass Effect: Legendary Edition, người viết cảm giác dường như đang chơi một game hoàn toàn khác Mọi vũ khí đều có một sức nặng rõ ràng, cũng như đều tương đối dễ dùng và hiệu quả. Thay vì phải biết trước vũ khí nào hiệu quả để đầu tư điểm vào, người chơi nay có thể thử những vũ khí mà họ nghĩ là xịn, hoặc “trông xịn”, khi cơ chế bắn súng của game nay được cải tiến, khi kẻ thù phản ứng rõ ràng với việc bị bắn hơn, súng có cảm giác nặng và đã tay hơn, và nay có cảm giác còn chính xác hơn trước nhiều.
Điều này kết hợp với những kĩ năng đặc biệt thú vị khiến người chơi có cảm giác thỏa mãn hơn bao giờ hết, mặc dù chưa đến tầm được như The Division hay Destiny, nhưng gần như là khác xa với những hạn chế của bản 2007, và chắc chắn điều này sẽ khiến cho người chơi hào hứng hơn với hai hậu bản tiếp theo của game. Người viết cũng đã có chút hoài nghi vì bây giờ có quá nhiều game mang mác “làm lại” nhưng chỉ là nâng cấp đồ họa một cách qua loa hoặc khiến cho phong cách nghệ thuật gốc mất đi mọi sự hấp dẫn của nó.
Chúng ta hãy nhớ lại Mass Effect 1 (bản cũ) là một game với phong cách đồ họa hết sức tự tin và rõ ràng trong cách mà bản thân trò chơi muốn truyền tải, dẫu rằng lúc đó có khá nhiều hạn chế kĩ thuật trong mảng diễn hoạt khuôn mặt, hiệu ứng và sự “sạch sẽ” của hình ảnh. Cũng chính vì sự “không hoàn hảo” như thế mà game lại hóa ra… hoàn hảo khi tạo cho người chơi cảm giác rằng bất cứ sự thay đổi nhỏ nào cũng khiến game mất đi “sức nặng”, mất chất riêng của mình.
Giờ đây, game chạy mượt mà ở độ phân giải 4K, với những lựa chọn tiếp cận hình ảnh sạch sẽ và ánh sáng chi tiết khiến cho thế giới gốc của Mass Effect 1 trở nên rõ ràng và tươi đẹp hơn bao giờ hết, con tàu Normandy trở nên sống động hơn năm 2007 rất nhiều, sự diệu kì của các thế giới xa lạ mà Shepard đặt chân xuống nay hằn sâu trong tâm trí người chơi hơn. Từ tòa Citadel hiện đại và choáng ngợp, đến những cao nguyên tuyết trắng của Hades Gamma, người chơi như được khám phá lại hoàn toàn thế giới của Mass Effect, và với sự bổ sung của chế độ chụp ảnh (Photo Mode) làm cho người chơi càng thêm mê mẩn, thực sự nhập tâm vào thế giới này hơn bao giờ hết.
Trang chủ: https://go88.blog