Nói một cách đơn giản, ngắn gọn thì Dreadlands có nhiều điểm tương đồng với dòng game chiến thuật theo lượt XCOM. Người chơi sẽ chọn 1 trong 3 phe để “khởi nghiệp”, mỗi phe có một lối chơi và các đặc tính khá riêng biệt. Mỗi màn chơi được phân bổ trên một bản đồ có góc nhìn cạnh (isometric) chia các ô vuông dạng lưới, và trong màn các có vật cản/tường bao cho nhân vật ẩn nấp. Vấn đề ở đây bắt đầu bằng việc Dreadlands có cơ chế cho điểm hành động (Action Point – AP) khá… ngu học! Mỗi lượt, mỗi nhân vật chỉ có 2 AP, và điều thú vị là “làm bất cứ cái gì” cũng tiêu tốn 1 AP cả. Bạn thấy sao nếu đi 8 bước cũng tốn 1 AP, mà đi 1 bước cũng tốn 1 AP?
Người chơi không thể có tùy chọn “di chuyển, tấn công, di chuyển”, bởi lẽ việc này tiêu tốn đến 3 AP – nên lựa chọn duy nhất chỉ có thể là “di chuyển và tấn công” chỉ trong một lần dùng AP, dẫn đến việc hạn chế rất nhiều trong các quyết định mang tính chiến thuật của người chơi. Kế đến, là cơ chế “khóa cận chiến”. Dreadlands chia nhân vật ra nhiều chức nghiệp, với đủ kiểu đánh xa – gần, thế nhưng hầu như từ nửa game về sau ai cũng chủ yếu chơi cận chiến. Vì sao? Đơn giản là vì Dreadlands có một cơ chế kỳ quái, khiến cho hai đơn vị đứng gần nhau cận chiến thì… không ai khác được đánh xa vào “hai tên này”. Dreadlands có cơ chế cho điểm hành động (Action Point – AP) khá… ngu học!
Việc này khiến các đơn vị đánh xa trở nên khá vô dụng trong hầu hết các trường hợp. Chưa nói đến việc bắn xa thì tốn đạn, mà đạn thì phải mua, trong khi tài chính trong Dreadlands khá là hạn chế. Nhắc đến tài chính, thì không thể không đề cập đến việc cân bằng tiền tệ trong Dreadlands thật sự được làm rất tệ! Trung bình sau mỗi trận đánh, người chơi chỉ kiếm được từ 50 – 100$, trong khi để chiêu mộ thêm lính đều tốn từ 500 – 1000$ tuỳ chất lượng. Chuyện phải mua bình cứu thương và đạn dược liên tục để bổ sung cũng khiến cho túi tiền của người chơi luôn trong trạng thái “báo động”, dẫn đến khoảng 1/3 đầu game cảm giác chơi Dreadlands thật sự khá là… nản, do cứ thiếu trước hụt sau.
Vấn đề lớn nhất ở Dreadlands, và khó mà có lời nào đủ để bào chữa, đó là sự… lừa đảo trắng trợn từ phía nhà phát triển. Game bắt đầu chạy Early Access vào 10.03.2020, và “chính thức” ra mắt vào ngày 6.11.2020 – hay ít ra đó là những gì do nhà phát hành quảng cáo. Trên thực tế, ngay cả khi đã thoát khỏi trạng thái Early Access, về bản chất thì Dreadlands vẫn chỉ là một bản game nằm ở đâu đó trong giai đoạn pre-alpha, với vô số lỗi từ lặt vặt đến to oành. Có vẻ như đội ngũ QC (quality control – kiểm soát chất lượng) của Blackfox Studios đang đi “nghỉ mát” tránh dịch Covid-19, nên công đoạn này được làm cực kỳ sơ sài và thiếu sót.
Trước hết có thể kể đến việc game tối ưu hoá tài nguyên cực kỳ tệ hại. Ở năm 2020, đồ hoạ của Dreadlands không gọi là quá xấu, thế nhưng việc khung hình trồi sụt thất thường và CPU hầu như luôn trong trạng thái “chạy tụt quần” với một cỗ PC cấu hình khá cao là không thể chấp nhận được! Kế đến, là việc văng game đột ngột khá thường xuyên, mặc dù các phân cảnh không cần yêu cầu xử lý gì nặng cả ở đồ hoạ hay bộ nhớ. Thỉnh thoảng game không văng, nhưng lại bị đen màn hình dù vẫn nghe thấy âm thanh bình thường.
Việc chọn nhân việc, ra lệnh, chọn vị trí… có những gián đoạn nhất định, làm cho game trở nên trì trệ và kém liền mạch. Sau cùng, sự chênh lệch tương quan giữa phe ta và phe địch tuy không thuộc về phạm trù “lỗi”, nhưng những hệ quả mà nó mang lại thật sự khiến cho trải nghiệm Dreadlands trở nên khá tệ hại. Kẻ địch luôn có những kỹ năng “điếm thúi” như trói chân, rỉ máu… chúng không thực sự nguy hiểm đến mức mất cân bằng, nhưng chúng khiến một màn chơi trở nên dài lê thê một cách không cần thiết, kiểu như máy biết thua tới nơi nhưng vẫn phải “troll” người chơi cái đã!
Trang chủ: https://go88.blog